Khi được đưa về Việt Nam, khách sạn khổng lồ này ngay lập tức có bước ngoặt khi bất ngờ thu hút sự chú ý của nhiều người.
Tọa lạc tại bến Bạch Đằng (số 1A Mê Linh) ngay bên bờ sông Sài Gòn, khách sạn nổi Sài Gòn là địa điểm thu hút sự quan tâm lớn của người dân nước ta trong những năm 1989 – 1997. Chính thức có tên là Khách sạn Sài Gòn (Sài Gòn Khách sạn), khách nước ngoài dùng cái tên “The Floater” mỗi khi nhắc đến tòa nhà “nổi” giữa sông này.
Một điều thú vị của địa danh này là nó không chỉ là khách sạn nổi đầu tiên ở Việt Nam mà công trình hoành tráng này còn là khách sạn nổi đầu tiên trên thế giới. Và câu chuyện khách sạn đẳng cấp quốc tế này có thể đến Việt Nam và trải nghiệm thời hoàng kim tại đây cũng có nhiều tình tiết bất ngờ.
Khách sạn nổi đầu tiên trên thế giới
Với chiều dài 89,2 mét và cao 27,6 mét so với mực nước biển, tòa nhà trị giá 45 triệu đô la Mỹ này (tương đương với giá trị 100 triệu đô la Mỹ ngày nay) được thiết kế và xây dựng tại Singapore vào năm 1988 bởi Doug Tarca – một thợ lặn người Ý.
Ông đã ấp ủ ý tưởng này từ năm 1983 khi muốn có một nơi để du khách đến khu du lịch lặn biển ở John Brewer Reef, cách bờ biển Townsville khoảng 70 km, có chỗ nghỉ lại.
Sau một thời gian cân nhắc về ưu điểm tiết kiệm chi phí cũng như bảo vệ môi trường, gia đình Tarca quyết định xây khách sạn nổi thay vì phải san ủi và xây móng trên đất liền. Vì vậy, khách sạn này thực sự có tên là John Brewer Reef, được kéo hơn 5.000 km từ Singapore đến Great Barrier Reef.
Dự án này gây choáng ngợp bởi quy mô khổng lồ lên tới 89m, cao 7 tầng, tiêu chuẩn 5 sao, sức chứa lên đến 356 khách với gần 140 phòng đôi, 34 dãy phòng cực kỳ sang trọng, 1 vũ trường, 4 quầy bar, 4 phòng tập gym, 2 hồ bơi, 20 phòng tắm hơi và 2 nhà hàng sang trọng. Ngoài ra còn nhiều hạng mục đẳng cấp khác như: Hồ bơi, hộp đêm, quán bar, nhà hàng, sân tennis, sân bay trực thăng và đài quan sát dưới nước để ngắm các rặng san hô.
Khách sạn được vận chuyển bằng tàu từ nhà máy đóng tàu ở Singapore đến Úc. Ảnh – Bảo tàng Hàng hải Townsville
Khách sạn này neo đậu trên rạn san hô lớn nhất thế giới ngoài khơi Queensland, Australia. Ảnh: Getty.
Được neo đậu tại khu vực bảo tồn, John Brewer Reef phải tuân thủ các tiêu chuẩn nghiêm ngặt về môi trường như vỏ không được sử dụng sơn độc hại, nước thải phải được xử lý và đổ cách rạn nhiều dặm.
Tuy nhiên, kỳ vọng đẹp là vậy nhưng sóng gió ập đến khiến khách sạn này có số phận “lênh đênh” đúng như tên gọi của nó.
Theo The Christian Science Monitor, John Brewer Reef ban đầu dự kiến mở cửa vào năm 1987, nhưng đã bị trì hoãn 6 tháng, khiến doanh thu bị mất hàng triệu đô la. Ngay trong năm đầu tiên ra mắt, The John Brewer Reef Floating Hotel đã phải hứng chịu cơn lốc xoáy mang tên Cyclone Charlie, gây thiệt hại tổng cộng gần 2,3 triệu USD. Thời tiết khắc nghiệt cũng gây khó khăn cho việc đón khách bằng trực thăng và tàu cao tốc.
Ngoài ra, một quả đạn pháo có từ thời Chiến tranh thế giới thứ hai được phát hiện cách khách sạn 3 km khiến du khách không khỏi lo sợ.
Đến khi “rời nhà”, khách sạn nổi này đã để lại một khoản lỗ tài chính lớn cho công ty với con số lên tới gần 8 triệu đô la.
Ban đầu thuộc quyền quản lý của tập đoàn khách sạn nổi tiếng Four Seasons, tuy nhiên, dự án này đã phải bán vào năm 1989 cho tập đoàn EIC Development Company của Nhật Bản. Được đưa về Sài Gòn hoạt động dưới sự quản lý và vận hành của Công ty Khách sạn Phương Nam của Úc, khách sạn này bỗng chốc vàng son một cách bất ngờ.
Khách sạn nổi đầu tiên ở Việt Nam
Được đưa về Việt Nam, khách sạn khổng lồ này ngay lập tức có bước ngoặt khi bất ngờ thu hút sự chú ý của nhiều người. Trong 5 năm đầu (1989 – 1994), dù tiền phòng 1 đêm lên tới 355 USD (gần 8 triệu đồng), bằng cả một gia tài so với mức sống Sài Gòn lúc bấy giờ nhưng hầu như lúc nào cũng vậy. đầy khách. . Nơi đây cũng từng được lãnh đạo thành phố sử dụng làm nơi tiếp khách quốc tế hoặc được các công ty, tập đoàn nước ngoài sử dụng làm nơi tổ chức các sự kiện, hội nghị quan trọng.
Đối với người dân thời đó, khách sạn nổi này là nơi để họ chiêm ngưỡng và ngưỡng mộ. Vì lúc đó khách sạn nằm cạnh bến phà Thủ Thiêm nối liền bờ trung tâm Sài Gòn với vùng đất hoang vu nghèo nàn bên quận 2.
Kết hợp với 2 quán bar mới là Q Bar và Downunder Disco, khách sạn nhanh chóng trở thành điểm vui chơi, giải trí sôi động bậc nhất TP.HCM lúc bấy giờ.
Tiếc rằng thời hoàng kim ấy quá ngắn ngủi và là điểm sáng duy nhất trong cuộc đời 30 năm của tác phẩm này. Khi nền kinh tế Việt Nam bắt đầu phát triển, đây không còn là chốn xa hoa bậc nhất của giới thượng lưu mà người ta không khỏi phải ngước nhìn ngưỡng mộ. Hàng chục khách sạn cao cấp được nâng cấp hoặc xây mới như Continental, Majestic, Rex, New World …, thị phần của Khách sạn Sài Gòn năm 1995 giảm mạnh, doanh thu giảm 30% so với lúc đầu.
Cuối cùng, khách sạn phải đổi tay cho Công ty Hyundai Asan, chuyên về du lịch, thuộc Tập đoàn Hyundai (Hàn Quốc) với giá hơn 1/3 là 12,7 tỷ won (tương đương 18 triệu USD). Đúng 9 giờ 30 phút ngày 1 tháng 4 năm 1997, tàu chính thức lên đường đến Singapore.
Công trình rỉ sét ở Bắc Triều Tiên
Sau quá trình trùng tu tại Singapore, khách sạn mở cửa trở lại vào năm 2000 với tên gọi Haekumgang, neo đậu tại khu du lịch Kumgang của Hàn Quốc với mong muốn thu hút khách du lịch quốc tế đến đây. Vào thời điểm đó, quan hệ giữa hai miền Nam – Bắc Triều Tiên vẫn đang êm đẹp.
Tuy nhiên, vào năm 2008, một sự cố đã xảy ra khi một du khách Hàn Quốc bị lính Triều Tiên bắn gần khu vực này với cáo buộc xâm phạm khu quân sự, khiến quan hệ ngoại giao giữa Triều Tiên và Hàn Quốc trở nên căng thẳng. Quốc gia. Khu nghỉ mát Kumgang đóng cửa.
Và rồi 14 năm sau, con tàu vẫn nằm yên trên bến cảng, không hoạt động cũng như di chuyển đi nơi khác. Khách sạn Haegumgang cũng đóng cửa, trở thành một đống sắt vụn khổng lồ.
Năm 2019, nhà lãnh đạo Triều Tiên Kim Jong-un đã đến thăm Núi Kim Cương, ông đã ra lệnh phá hủy để xây dựng lại khu vực này theo hướng phù hợp với văn hóa của Triều Tiên. Tuy nhiên, do ảnh hưởng của đại dịch, mọi kế hoạch phá dỡ đều bị trì hoãn, khiến khách sạn bề thế nổi tiếng một thời vẫn nằm lơ lửng ở đó, trơ trọi.
Vượt qua hành trình hơn 14.000 km đường biển đi qua nhiều quốc gia trong nhiều thập kỷ, sở hữu nhiều kỷ lục thế giới, qua tay nhiều chủ nhân nhưng cuối cùng, công trình này vẫn phải chịu một kết cục buồn!
Nguồn: CafeF